Chúa nhật III Phục Sinh, năm C

Bài đọc 1: Cv 5,27b-32.40b-41
Về những sự kiện đó, chúng tôi xin làm chứng, cùng với Thánh Thần.

Bài trích sách Công vụ Tông Đồ.

27b Bấy giờ, vị thượng tế hỏi các Tông Đồ rằng : 28 “Chúng tôi đã nghiêm cấm các ông không được giảng dạy về danh ấy nữa, thế mà các ông đã làm cho Giê-ru-sa-lem ngập đầy giáo lý của các ông, lại còn muốn cho máu người ấy đổ trên đầu chúng tôi !” 29 Bấy giờ ông Phê-rô và các Tông Đồ khác đáp lại rằng : “Phải vâng lời Thiên Chúa hơn vâng lời người phàm. 30 Đức Giê-su đã bị các ông treo lên cây gỗ mà giết đi ; nhưng Thiên Chúa của cha ông chúng ta đã làm cho Người trỗi dậy, 31 và Thiên Chúa đã ra tay uy quyền nâng Người lên, đặt làm thủ lãnh và Đấng Cứu Độ, hầu đem lại cho Ít-ra-en ơn sám hối và ơn tha tội. 32 Về những sự kiện đó, chúng tôi xin làm chứng, cùng với Thánh Thần, Đấng mà Thiên Chúa đã ban cho những ai vâng lời Người.”

40b Bấy giờ, họ cho gọi các Tông Đồ lại và cấm các ông không được nói đến danh Đức Giê-su, rồi thả các ông ra. 41 Các Tông Đồ ra khỏi Thượng Hội Đồng, lòng hân hoan bởi được coi là xứng đáng chịu khổ nhục vì danh Đức Giê-su. Đó là lời Chúa.

Bài đọc 2: Kh 5,11-14
Con Chiên đã bị giết nay xứng đáng lãnh nhận phú quý và uy quyền.

Bài trích sách Khải huyền của thánh Gio-an tông đồ.

11 Tôi là Gio-an, tôi thấy, và tôi nghe tiếng muôn vàn thiên thần ở chung quanh ngai, các Con Vật và các Kỳ Mục. Số các thiên thần có tới ức ức triệu triệu. 12 Các vị lớn tiếng hô :
“Con Chiên đã bị giết nay xứng đáng lãnh nhận
phú quý và uy quyền, khôn ngoan cùng sức mạnh,
danh dự với vinh quang, và muôn lời cung chúc.”
13 Tôi lại nghe mọi loài thụ tạo trên trời, dưới đất, trong lòng đất, ngoài biển khơi và vạn vật ở các nơi đó, tất cả đều tung hô :
“Xin kính dâng Đấng ngự trên ngai và Con Chiên
lời chúc tụng cùng danh dự, vinh quang và quyền năng
đến muôn thuở muôn đời !”
14 Bốn Con Vật thưa : “A-men.” Và các Kỳ Mục phủ phục xuống thờ lạy. Đó là lời Chúa.

Tin Mừng: Ga 21,1-19
Đức Giê-su đến, cầm lấy bánh trao cho môn đệ ; rồi cá, Người cũng làm như vậy.

✠ Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.

1 Khi ấy, Đức Giê-su lại tỏ mình ra cho các môn đệ ở Biển Hồ Ti-bê-ri-a. Người tỏ mình ra như thế này. 2 Ông Si-môn Phê-rô, ông Tô-ma gọi là Đi-đy-mô, ông Na-tha-na-en người Ca-na miền Ga-li-lê, các người con ông Dê-bê-đê và hai môn đệ khác nữa, tất cả đang ở với nhau. 3 Ông Si-môn Phê-rô nói với các ông : “Tôi đi đánh cá đây.” Các ông đáp : “Chúng tôi cùng đi với anh.” Rồi mọi người ra đi, lên thuyền, nhưng đêm ấy họ không bắt được gì cả.

4 Khi trời đã sáng, Đức Giê-su đứng trên bãi biển, nhưng các môn đệ không nhận ra đó chính là Đức Giê-su. 5 Người nói với các ông : “Này các chú, không có gì ăn ư ?” Các ông trả lời : “Thưa không.” 6 Người bảo các ông : “Cứ thả lưới xuống bên phải mạn thuyền đi, thì sẽ bắt được cá.” Các ông thả lưới xuống, nhưng không sao kéo lên nổi, vì lưới đầy những cá. 7 Người môn đệ được Đức Giê-su thương mến nói với ông Phê-rô : “Chúa đó !” Vừa nghe nói “Chúa đó !”, ông Si-môn Phê-rô vội khoác áo vào vì đang ở trần, rồi nhảy xuống biển. 8 Các môn đệ khác chèo thuyền vào bờ kéo theo lưới đầy cá, vì các ông không xa bờ lắm, chỉ cách vào khoảng gần một trăm thước.

9 Bước lên bờ, các ông nhìn thấy có sẵn than hồng với cá đặt ở trên, và có cả bánh nữa. 10 Đức Giê-su bảo các ông : “Đem ít cá mới bắt được tới đây !” 11 Ông Si-môn Phê-rô lên thuyền, rồi kéo lưới vào bờ. Lưới đầy những cá lớn, đếm được một trăm năm mươi ba con. Cá nhiều như vậy mà lưới không bị rách. 12 Đức Giê-su nói : “Anh em đến mà ăn !” Không ai trong các môn đệ dám hỏi “Ông là ai ?”, vì các ông biết rằng đó là Chúa. 13 Đức Giê-su đến, cầm lấy bánh trao cho các ông ; rồi cá, Người cũng làm như vậy. 14 Đó là lần thứ ba Đức Giê-su tỏ mình ra cho các môn đệ, sau khi trỗi dậy từ cõi chết.

15 Khi các môn đệ ăn xong, Đức Giê-su hỏi ông Si-môn Phê-rô : “Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có yêu mến Thầy hơn các anh em này không ?” Ông đáp : “Thưa Thầy có, Thầy biết con thương mến Thầy.” Đức Giê-su nói với ông : “Hãy chăm sóc chiên con của Thầy.” 16 Người lại hỏi : “Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có yêu mến Thầy không ?” Ông đáp : “Thưa Thầy có, Thầy biết con thương mến Thầy.” Người nói : “Hãy chăn dắt chiên của Thầy.” 17 Người hỏi lần thứ ba : “Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có thương mến Thầy không ?” Ông Phê-rô buồn vì Người hỏi tới ba lần : “Anh có thương mến Thầy không ?” Ông đáp : “Thưa Thầy, Thầy biết rõ mọi sự ; Thầy biết con thương mến Thầy.” Đức Giê-su bảo : “Hãy chăm sóc chiên của Thầy. 18 Thật, Thầy bảo thật cho anh biết : lúc còn trẻ, anh tự mình thắt lưng lấy, và đi đâu tuỳ ý. Nhưng khi đã về già, anh sẽ phải dang tay ra cho người khác thắt lưng và dẫn anh đến nơi anh chẳng muốn.” 19 Người nói vậy, có ý ám chỉ ông sẽ phải chết cách nào để tôn vinh Thiên Chúa. Thế rồi, Người bảo ông : “Hãy theo Thầy.”
_________________
MẺ CÁ THAY ĐỔI CUỘC ĐỜI – Lm. Giuse Đỗ Đức Trí

Vào năm 1965, trên một chuyến bay đưa các Giám mục người Mỹ trở về từ Ý, có một nữ tiếp viên hàng không rất xinh đẹp, luôn tận tình phục vụ hành khách. Trong suốt hành trình, cô tiếp viên cảm thấy khó chịu vì có một người đàn ông đã lớn tuổi, cứ chăm chú nhìn mình. Đến lúc chiếc phi cơ hạ cánh, người kia đã nói với cô tiếp viên: “Con đẹp lắm. Có bao giờ con cảm tạ Chúa vì Chúa đã ban cho con sắc đẹp tuyệt vời này chưa?” Vị khách còn đưa cho cô tấm danh thiếp và mời cô có thể ghé thăm chỗ của ông. Người đàn ông đó là một vị Giám mục nổi tiếng tại Hoa Kỳ: Fulton Sheen.

Một ngày nọ, cô gái đã theo địa chỉ trên danh thiếp và đến Toà Giám Mục. Trong cuộc gặp gỡ này, cô tiếp viên đã nói với Đức Giám mục: “Thưa Đức Cha, điều Đức Cha nói đã làm con băn khoăn nhiều. Vì điều đó mà hôm nay con đến gặp Đức Cha. Con phải làm gì để tạ ơn Chúa?”

Đức Cha Fulton Sheen dẫn cô gái tới trước tấm bản đồ thế giới treo trên tường, và hỏi: “Có bao giờ con nghe nói tới một trại phong ở Việt Nam mang tên là Trại phong Di Linh chưa? Con có muốn cảm tạ Chúa bằng cách đến đó và ở lại với anh chị em bệnh phong vài tháng không?”

Thật lạ lùng, chỉ với lời đề nghị nhẹ nhàng ấy, đã làm thay đổi hoàn toàn cuộc đời của cô tiếp viên hàng không. Đầu năm 1966, người ta đọc thấy một bản tin trên các phương tiện truyền thông của Sài Gòn: Một nữ tiếp viên rất trẻ đẹp của một hãng hàng không Hoa Kỳ đã xin nghỉ việc để đến Trại phong Di Linh ở Việt Nam, tình nguyện chăm sóc các bệnh nhân phong.

Sau một thời gian phục vụ, cô tiếp viên ấy đã trở thành một nữ tu trong Hội Dòng Nữ Tử Bác Ái Vinh Sơn Việt Nam. Cuộc gặp với vị Giám mục kia đã hoàn toàn thay đổi cuộc đời của một thiếu nữ xinh đẹp, tài năng. Cô hoàn toàn từ bỏ mọi vướng bận của đời thường để sống cho lý tưởng cảm tạ Chúa bằng việc phục vụ anh chị em phong của mình. Sau mười năm phục vụ, vào năm 1975, cô đã bị bắt buộc phải lên đường về nước.

Thưa quý OBACE, trong lịch sử Giáo Hội cũng như trong Kinh Thánh, có những biến cố xảy ra đã làm thay đổi hoàn toàn cuộc đời một con người, có những cuộc gặp gỡ như một định mệnh, làm cho cuộc đời con người chuyển hướng. Cuộc gặp gỡ của Chúa Giêsu Phục Sinh và các môn đệ với mẻ cá lạ lùng trong Tin mừng hôm nay cũng đã làm cho cuộc đời của các môn đệ bước sang một trang mới.

Simon Phêrô với vai trò là Thủ lãnh Giáo Hội, chính ông là người khởi xướng cho hành trình: Tôi đi đánh cá đây! Các anh em tông đồ khác đã hiệp nhất với Simon và đồng thanh trả lời: Chúng tôi cùng đi với anh. Mở đầu câu chuyện, tác giả Tin Mừng cho thấy cộng đoàn các tông đồ chính là hình ảnh Cộng đoàn Giáo hội cùng hiệp nhất dưới quyền lãnh đạo của Phêrô. Tuy nhiên, mọi cố gắng của các tông đồ, nếu không có Chúa, thì dù có vất vả cũng chỉ là uổng công. Họ đã trải qua một đêm vật lộn với biển, nhưng kết quả lại không bắt được con cá nào, đến mấy con cá nhỏ để anh em ăn sáng cũng không có. Theo trình bày của thánh Gioan, các tông đồ cho đến lúc này vẫn còn làm việc trong màn đêm tối của con người cũ, suy nghĩ cũ, nếp sống cũ.

Tin Mừng kể lại: Khi trời hừng sáng, Đức Giêsu đứng trên bãi biển nhưng các ông không nhận ra Người. Khung cảnh bình minh ấy như báo hiệu một ngày mới, một tương lai mới đang mở ra trước mắt các ông. Chính Chúa Giêsu đã chủ động ngỏ lời với các ông: Anh em có gì ăn không? Lúc này, các môn đệ mới thấy rõ sự bất lực giới hạn nhỏ bé của mình. Các ông thành thật thưa với Chúa: Thưa không! Đức Giêsu đề nghị: Hãy thả lưới bên phải mạn thuyền thì sẽ bắt được cá. Các ông đã làm như vậy và có được một mẻ lưới đầy cá. Mẻ lưới này là kết quả của sự vâng phục hoàn toàn, không thắc mắc hay hồ nghi, cũng không dựa vào kinh nghiệm cá nhân, nghề nghiệp của mình, nhưng đã hoàn toàn làm theo ý Chúa. Mẻ lưới đầy cá này không chỉ vượt quá sự tưởng tượng của các tông đồ, mà còn là một dấu chỉ khiến cho người môn đệ được Chúa yêu nhận ra và nói cho Phêrô: Chúa đó! Tiếng reo lên ấy bắt nguồn từ đức tin - ông đã nhận ra Vị Khách lạ đang đứng trên bờ biển là Thầy và là Chúa của mình. Qua lời tuyên xưng của Gioan, Phêrô cũng đã nhận ra và đã tin Đức Giêsu Phục Sinh chính là Thiên Chúa. Vì thế ông đã thể hiện lòng tôn kính, vâng phục bằng việc khoác áo vào, nhảy xuống biển và vội vã đến với Thầy.

Khi các môn đệ kéo lưới đầy cá vào bờ, họ lại càng kinh ngạc hơn khi thấy trên bờ đã có sẵn lửa than, cá đang nướng và cả bánh nữa. Qua hình ảnh này, Chúa Giêsu muốn dạy các ông một bài học quan trọng rằng: Khi các ông vâng phục Thiên Chúa, ra khơi thả lưới bắt cá, thì chính Chúa sẽ là Đấng lo liệu mọi sự, dọn của ăn cho các ông. Bữa ăn sáng ấm áp Chúa chuẩn bị hôm đó, không chỉ xua tan cái lạnh giá sau đêm dài lao nhọc, mà còn là dấu chỉ tình yêu quan phòng của Người. Đến lúc này, Chúa truyền cho các ông đem cá lên bờ, các ông đã trình lại cho Chúa mẻ lưới đầy cá lớn. Con số 153 con cá lớn mang ý nghĩa biểu tượng sâu xa, đó là con số tượng trưng cho tất cả các quốc gia, các dân tộc trên thế giới. Điều này khiến cho các tông đồ hiểu về sứ mạng mà Chúa trao cho các ông, đó là trở thành những “ngư phủ lưới người”, đưa muôn dân về với Chúa. Các tông đồ đã cùng Chúa ăn chung bữa, chung bàn, và Chúa Giêsu vẫn dùng cử chỉ quen thuộc: Ngài lấy bánh bẻ ra và trao cho các ông; cá Người cũng làm như vậy, để nhắc các ông luôn nhớ đến việc Chúa đã trao cho các ông Mình và Máu Người, đồng thời trao cho các ông chức vụ: Hãy làm việc này mà nhớ đến Thầy.

Trong những tuần qua, Sách Công Vụ Tông đồ đã kể cho chúng ta về những hoạt động của các tông đồ từ sau khi Chúa Giêsu sống lại, và các ông đã tin Người chính là Thiên Chúa, Đấng đã từ cõi chết sống lại. Vì tin cách chắc chắn như thế, các tông đồ đã mạnh dạn can đảm ra đi khắp nơi rao giảng Tin Mừng Chúa phục sinh cho mọi dân, mọi miền trên thế giới. Bài đọc hôm nay đặc biệt ghi lại những thách thức đầu tiên mà các Tông Đồ phải đối mặt ngay tại Giêrusalem. Các thượng tế và người Do Thái đã bắt bớ hành hạ các tông đồ bằng đủ mọi cách, nhưng vẫn không làm các ông nhụt chí. Trước mặt Thượng Hội Đồng Do Thái, Phêrô và các tông đồ đã dõng dạc tuyên bố: Chúng tôi phải vâng lời Thiên Chúa hơn là vâng lời người phàm. Cho dù người đời có cấm đoán bắt bớ và giết chết, các tông đồ vẫn không ngừng nghỉ tuyên xưng Đức Giêsu - Đấng mà người Do Thái đã giết chết, nhưng Người đã sống lại và Người chính là Thiên Chúa.

Thưa quý OBACE, mẻ cá lạ lùng năm xưa tại Biển Hồ, đã giúp các tông đồ nhận ra và xác tín cách chắc chắn vào Đức Giêsu. Cũng từ mẻ lưới lạ lùng này, các mộn đệ hiểu ra sứ mạng mà chúa Giêsu muốn trao phó cho các ngài và các ông dám sống cho đến cùng sứ mạng mà Chúa trao, cho dù sẽ gặp những khó khăn thách thức. Đoạn sau của câu chuyện Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêu đã lặp lại lời mời gọi dành cho Simon và các tông đồ một cách cụ thể riêng biệt: Phần con, hãy theo Thầy.

Phêrô và các tông đồ hiểu rằng, lời mời gọi hãy đưa thuyền ra chỗ nước sâu và thả lưới bắt cá, vừa là mệnh lệnh Chúa truyền cho các tông đồ cách chung, song cũng là mệnh lệnh cho từng người. Kể từ sau ngày lễ Chúa Thánh Thần, các tông đồ đã ra đi mỗi người một phương để đem các linh hồn về cho Chúa như những mẻ lưới đầy ắp cá.

Chúa Giêsu Phục Sinh cũng vẫn đang mời gọi và trao cho từng người chúng ta trách vụ tiếp nối sứ mạng của Chúa. Chúng ta cũng sẽ phải vâng lời Chúa để thả những mẻ lưới trong gia đình, nơi công ty, để đem những “mẻ cá” là vợ chồng, con cái và đồng nghiệp về cho Chúa. Chúa cũng đã dọn sẵn cho chúng ta bữa ăn mỗi ngày nơi bàn thờ này, để bổ sức cho chúng ta sau những lúc mệt mỏi vì sứ vụ, vì trách nhiệm trong cuộc sống. Chúng ta được mời gọi cùng đến ăn bữa ăn mà Chúa dọn sẵn, để nơi bữa ăn này, ta được gặp Chúa Phục Sinh, được nghe lời Chúa dạy bảo và được củng cố đức tin của chúng ta vào nơi Chúa.

Qua những biến cố hằng ngày, những thành công hay thất bại, những cuộc vui chơi du lịch hoặc là những chuyến từ thiện cũng có thể là những biến cố Chúa dùng để mời gọi các bạn trẻ dám dấn thân vào sứ vụ loan báo Tin Mừng, phục vụ Chúa và Giáo Hội. Điều quan trọng là mỗi người cần có thái độ sẵn sàng để cộng tác với Chúa. Chúa sẽ có cách giúp các bạn trẻ sống tuổi trẻ của mình cách có ích cho Chúa và cho các linh hồn.

Xin Chúa giúp biến đổi mỗi người chúng ta nên những cộng tác viên nhiệt thành, những tông đồ của Chúa để đem nhiều người về với Chúa. Amen!
Hình ảnh chủ đề của Colonel. Được tạo bởi Blogger.